Cha mẹ là người thầy đầu tiên trong cuộc đời của mỗi người, là người có ảnh hưởng trực tiếp đến việc hình thành nhân cách, cuộc sống cũng như tương lai của con trẻ. Làm bậc làm cha, làm mẹ luôn muốn November 19, 2016 ·. CHA MẸ LÀ NGƯỜI THẦY VĨ ĐẠI NHẤT CUỘC ĐỜI CON. Nhân dịp 20/11 - ngày nhà giáo Việt Nam. Sinh ra và nuôi nấng chúng ta trưởng thành là cha là mẹ, các ngài là những người thầy đầu tiên chèo đò đưa ta đến bến bờ hạnh phúc, là những người lái đò Dù ngay cả khi bạn chưa thực sự nghĩ tới ly hôn hoặc cho rằng ly hôn là chuyện khủng khiếp. Nhưng nếu cuộc hôn nhân của bạn đang có vấn đề thì nó có thể sẽ tới nhanh thôi. Giống như một đứa trẻ hôm trước chưa biết đi, hôm sau đã có những bước đi đầu tiên vậy. Với đứa trẻ đó là niềm vui, nhưng Bố cục Người thầy đầu tiên. + Phần 1: Từ đầu đến “ kể hết chuyện này ”: Lời kể của người họa sĩ về bức thư của An-tư-nai. + Phần 2: Tiếp theo đến “ bước về làng ”: Lần gặp mặt đầu tiên của thầy Đuy-sen và An-tư-nai. + Phần 3: Tiếp theo đến “ thầy 0 views, 0 likes, 0 loves, 0 comments, 1 shares, Facebook Watch Videos from Glenn Doman Việt Nam: Ba mẹ chính là người thầy và người bạn thân đầu tiên của con. Con sẽ có nhiều người bạn trong cash. Cha mẹ – người thầy đầu tiên dạy ta nói chữ yêu thương, chữ ba, chữ mẹ… dạy ta các kỹ năng dùng đũa, dùng thìa ăn cơm, quét nhà, đạp xe,… Cha mẹ là người để ta mãi ghi nhớ câu “Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi” – SINH, CÚC, PHỦ, SÚC, TRƯỞNG, DỤC, CỐ, PHỤC, PHÚC. Ý nghĩa của 9 chữ đó như sau * SINH là sinh đẻ * CÚC là đùm bọc * PHỦ là vỗ về * SÚC là cho bú mớm * TRƯỞNG là nuôi nấng, bồi bổ để con khôn lớn trưởng thành * DỤC là dạy bảo điều hay lẽ phải * CỐ là theo dõi săn sóc * PHỤC là khuyên răn, giáo dục * PHÚC là che chở, giữ gìn. Hàng năm, cứ đến dịp 20-11, chúng ta lại bận bịu với những món quà tri ân đến những người thầy cô giáo – những người đã và đang trang bị những kiến thức để ta đến với tiếp cận với nền văn minh rộng lớn của nhân loại. Tuy nhiên, ít ai có thể nhớ rằng, Cha mẹ Người thầy đầu tiên, và họ cũng xứng đáng được tôn vinh trong ngày lễ đặc biệt này. Từ lúc sanh ra, bước chân đầu tiên, câu nói đầu tiên, bài tập viết đầu tiên luôn có hình bóng cha mẹ của chúng ta ở mẹ là những người dạy cho ta những câu nói bi bô đầu tiên Ba ơi, mẹ ơi,…’, uốn nắn từng câu từng chữ, dạy ta phải biết vâng, dạ với người lớn, dịu dàng với em nhỏ, dạy ta nói xin lỗi’ mỗi khi làm sai và cảm ơn’ mỗi khi nhận được sự giúp đỡ. Những bài học làm người đầu tiên, nếu không có cha mẹ, sẽ chẳng ai dạy ta điều đó, cha mẹ chính là người thầy đầu tiên của mỗi con cha, người mẹ là 2 người thầy dạy con những bài học đầu tiên, Ảnh Internet Cha mẹ chính là người dạy cho ta biết thế nào là thiện – ác qua những câu chuyện cổ tích, họ dạy phải yêu thương những người người có hoàn cảnh khó khăn, không xa lánh những người có bệnh hiểm nghèo, đùm bọc những người thiệt thòi trong cuộc sống, biết tự phân biệt đâu là đúng, là sai, biết đứng ra bảo vệ lẽ phải, luôn sống hết mình vì mơ ước và đam mê và tránh xa những cám dỗ của cuộc mẹ là người dù ta có trưởng thành, khi gặp khó khăn vẫn có thể đến bên để học những kinh nghiệm sống, những lời khuyên và những hổ trợ mãi mãi. Người thầy dạy con mọi điều trong cuộc sống Cha mẹ cũng chính là những người dạy ta phải biết khiêm tốn, phải biết kiên trì chờ đợi thời cơ, biết khi nào cần phải nhịn’ để nhận điều lành’ nhưng cũng phải biết vùng lên khi cần, không được vội vàng hấp tấp nhưng cũng không được lề mề, chậm chạp. Cha mẹ dạy phải lấy chữ nhẫn’ làm đầu, chữ tâm’ làm gốc để ta có thể sống tốt trong cuộc sống về sau. Và chính cha mẹ cũng là người thầy theo ta suốt cuộc đời này- Ảnh Internet Cả cuộc đời cha mẹ luôn đau đáu hai chữ dạy con’, làm sao để con sau này có cuộc sống no đủ, vẹn tròn, dù có lớn đến đâu, con cái vẫn cần được cha mẹ ở bên chỉ bảo, răn dạy, học không bao giờ là thừa và học từ mẹ cha cũng không bao giờ là đủ. Cha mẹ chính là người thầy suốt đời của con cái. Ngày nhà giáo Việt Nam 20/11, xin tôn vinh và tri ân cho những ai đang làm cha, làm mẹ, những người được coi là người thầy đầu tiên và suốt đời của con. BÀI THƠ CHÚC MỪNG MẸ NHÂN NGÀY 20-11 Thơ Nguyễn Đình Huân Nhớ ngày xưa mẹ cũng là cô giáo. Người đưa đò vượt qua bão qua giông. Đã chung tay vun bón những nụ hồng. Vì tương lai em thơ không quản ngại. Bao mùa đông bấy nhiêu mùa hoa cải. Mẹ già rồi tóc còn lại bạc phơ. Chân đã chậm mắt mẹ cũng đã mờ. Cho con gọi mẹ là cô mẹ nhé. Nhớ ngày xưa khi con là em bé. Lúc tới trường con gọi mẹ là cô. Khi ở nhà là con trẻ ngây thơ. Mẹ ấp ủ cho giấc mơ con lớn. Mẹ tảo tần chăm lo con hôm sớm. Trong vườn nhà con bắt bướm vui chơi. Ở trong lớp mẹ dạy dỗ từng lời. Uốn nét chữ sửa dáng ngồi ngay ngắn. Khi lớn lên con thấy mình may mắn. Lúc ở nhà mẹ chắc chắn yêu thương. Mẹ là cô dạy dỗ lúc ở trường. Xin chúc mẹ ngày hiến chương nhà giáo. Các nội dung liên quan Con trưởng thành, giỏi hơn bạn cùng trang lứa nhờ cha mẹ làm 5 điều sau FPT AfterSchool đồng hành cùng phụ huynh hướng nghiệp công nghệ cho con Nguồn Trang chủXã hộiGiáo dục - Đời sống trẻĐã hai tuần trôi qua, chị Hà vẫn ám ảnh với buổi liên hoan cuối năm của lớp con gái khi người dẫn chương trình hỏi lần lượt từng đứa trẻ "Bố, mẹ con làm nghề gì?"."Mẹ con là bác sĩ nha khoa, nhưng con chưa nói hết..."Chị Hà Hai Bà Trưng, Hà Nội có con gái vừa tốt nghiệp lớp 5. Vì là năm cuối cấp, ban đại diện cha mẹ học sinh đề xuất tổ chức một buổi liên hoan chia tay long trọng tại nhà hàng. Đây cũng là lần đầu tiên toàn bộ phụ huynh của lớp có cơ hội trò chuyện, giao lưu."Buổi liên hoan rất hoành tráng. Sân khấu kết hoa, treo ảnh các thành viên trong lớp, màn hình LED chiếu lại những khoảnh khắc quý giá từ khi các con mới chập chững vào lớp 1 cho đến khi phổng phao chuẩn bị bước vào tuổi dậy thì. Một MC chuyên nghiệp được thuê dẫn dắt, hoạt náo chương cả đều hoàn hảo cho đến khi MC mời các con lên sân khấu và giới thiệu con đến đây với ai, bố mẹ con làm nghề gì", chị Hà kể lời chị Hà, rất nhiều học sinh không biết bố mẹ làm nghề gì. Nhưng các cháu lại biết rõ bố mẹ làm chức vụ gì. Các cháu hồn nhiên khoe bố con làm giám đốc, mẹ con làm trưởng phòng, bố con là chủ tịch hội đồng quản trị. Phụ huynh ngồi dưới sân khấu vỗ tay tán thưởng, reo hò không ngừng."Tôi nhận ra tình hình không ổn khi các cháu giới thiệu sau có biểu hiện so đo. Các cháu có bố mẹ chỉ làm công việc bình thường như bán hàng online hay nhân viên văn phòng bị áp lực, nói rất nhỏ và nhanh nghề nghiệp của bố mẹ cho xong. Còn những cháu có bố mẹ ở địa vị xã hội cao thì tỏ ra rất tự cháu tự tin giới thiệu "Mẹ con làm bác sĩ nha khoa". MC nghĩ cháu đã nói xong nên chuyển micro cho bạn khác thì cháu giật lại nói "Con chưa nói hết. Mẹ con là chủ phòng khám nha khoa". Phụ huynh bên dưới càng vỗ tay to hơn", chị Hà tâm điểm của câu chuyện khiến chị Hà ám ảnh khôn nguôi là một cháu bé khi đến lượt mình giới thiệu đã mím chặt môi, hai bàn tay lúng túng cầm chiếc micro mất nhiều giây không thể nói thành dẫn chương trình lúc này mới cảm nhận được phần nào câu hỏi thiếu tế nhị của mình. Anh "chữa cháy" bằng việc hỏi đứa trẻ "Con đến đây với ai". Nhưng cháu bé vẫn im lặng."Khi đó, mẹ của cháu bé đã đứng lên "giải thoát" cho con. Chị cho biết chị là công nhân vệ sinh môi trường. Tiếng vỗ tay của phụ huynh vang lên không đều, có phần ngượng ngùng khi nghe chị ấy nói. Còn cháu bé trả lại micro, ngồi chúi đầu xuống", chị Hà tường tiệc sau đó sôi nổi trở lại với các trò chơi tập thể. Nhưng chị Hà không còn vui nữa."Tôi cứ nghĩ mãi, nếu như tôi không phải một luật sư mà là công nhân vệ sinh môi trường, con của tôi có tự tin giới thiệu về mẹ sau khi nghe những tiếng vỗ tay bộc phát bên dưới sân khấu thể hiện rõ rệt thái độ phân biệt đẳng cấp, địa vị xã hội của người lớn hay không?Và những đứa trẻ không được "oai", "oách" vì bố mẹ không phải giám đốc, chủ tịch sẽ mang một nỗi tổn thương sâu thẳm như thế nào?", chị Hà tâm Hà mang suy nghĩ của mình chia sẻ lên nhóm phụ huynh. Một số phụ huynh đồng quan điểm nghề nghiệp bố mẹ là thông tin riêng tư, không nên mang ra để hỏi trẻ công khai, nhất là theo cách thức như trong tiệc liên nhiên, không ít phụ huynh cho rằng chị Hà quá nhạy cảm. Phụ huynh cũng cần biết nghề nghiệp của nhau để tạo mạng lưới xã hội rộng mở, có thể tìm đến nhau, hỗ trợ nhau trong công việc cũng như cuộc huynh cần điều chỉnh tiếng vỗ tay của Trần Thành Nam, Chủ nhiệm Khoa Các khoa học Giáo dục Đại học Giáo dục - Đại học Quốc gia Hà Nội cho rằng câu chuyện nói trên phản ánh hành động phi giáo dục của người lớn."Dù cố ý hay vô tình, người lớn đang truyền tải đi một thông điệp "độc hại", đó là dạy trẻ không yêu lao phản ứng của người lớn trước danh xưng nghề nghiệp nếu lặp lại nhiều lần sẽ khiến trẻ hình thành một thế giới quan lệch lạc. Chúng sẽ hiểu sai mục đích của học tập, học để làm giàu, học để có vị thế xã hội cao, để hơn người khác, để được trọng vọng…", Trần Thành Nam nêu quan Nam cũng cho rằng, cha mẹ không thể dạy trẻ về sự bình đẳng, biết quý trọng, tôn trọng tất cả các nghề nghiệp trong xã hội nếu chính cha mẹ không có thái độ sống trị của một người không phải ở số tiền họ làm ra, vị thế họ có mà là những đóng góp của họ với xã hội thông qua lao động. Ở khía này, mọi nghề đều đáng quý như Trần Thành Nam cho rằng người lớn đang truyền đi thông điệp lệch lạc về nghề nghiệp, dạy trẻ không yêu lao động Ảnh NVCCTheo ông Nam, chính phản ứng lệch lạc của cha mẹ trước các danh xưng nghề nghiệp khiến cuộc đua vào cấp 3 công lập ở các thành phố lớn trở nên khắc nghiệt không cần thiết. Cha mẹ lẫn học sinh mang suy nghĩ đi học nghề là "mất giá", thậm chí thấp với đó, những người trẻ đi học nghề không đủ tự tin vào công việc của mình, thiếu động lực học tập, trau dồi kỹ năng để trở nên giỏi Nam dẫn chứng những nghề như đầu bếp, thợ may, thợ sửa khóa, thợ trang điểm, thợ gốm… và nhấn mạnh"Bất kỳ công việc nào, dù là lao động phổ thông hay lao động trí óc thì người lao động đều có cơ hội thành danh nếu phấn đấu đạt đến trình độ cao trong nghề, làm nghề bằng trách nhiệm, sự chỉn chu, không ngừng học hỏi để tạo ra sản phẩm khác biệt, từ đó tạo ra giá trị cao cho xã hội". Giáo dục đặc biệt là với trẻ nhỏ cần dựa trên sự chân thành và trung thực. Người ta nên dạy các bé theo những gương của cá nhân cụ thể, trực quan, không chỉ qua cách giảng dạy bằng lời nói suông. Sau đây là những câu chuyện có thật trong lịch sử về cách người xưa dạy con cái như thế nào. Tăng Tử 505-432 TCN đến từ Nam Vũ nay thuộc tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc. Khi ông 16 tuổi, ông được nhận làm học trò của Khổng Tử. Cuối cùng là ông đã trở thành một trong những đồ đệ kế thừa Khổng học chính truyền. Tăng Tử tán thành quan điểm sự thịnh vượng của một gia đình yêu cầu bổn phận về sự hiếu học. Sự rèn luyện cá nhân được dựa vào sự chân thành, và người ta nên dạy dỗ theo gương của cá nhân, không chỉ qua cách giảng dạy bằng lời nói suông. Tăng Tử 505-432 TCN đến từ Nam Vũ nay thuộc tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc, học trò của Khổng Tử và trở thành một trong những đồ đệ kế thừa Khổng học chính truyền. Ảnh “Tăng Tử làm thịt heo” là một câu chuyện mô tả việc Tăng Tử đã dạy dỗ con trai mình về tính trung thực bằng cách giữ lời hứa. Một ngày nọ, vợ của Tăng Tử đi ra chợ. Cậu con trai của ông vừa đi theo mẹ vừa quấy khóc. Bà vợ cảm thấy rất khó chịu và muốn đứa trẻ đi về nhà, nên bà nói “Con quay về đi – rồi mẹ sẽ làm thịt heo cho con ăn”. Vợ Tăng Tử trở về nhà sau khi đi chợ và Tăng Tử đã lấy con heo ra giữa sân để mổ thịt. Khi ông chuẩn bị xuống tay giết con heo thì vợ ông ngăn lại và nói “Tôi chỉ nói vậy để dỗ dành con thôi; đừng nghiêm trọng hóa nó lên”. Tăng Tử không tán thành nói “Không có trò đùa nào cho cha mẹ dùng để hứa với con của họ. Trẻ con vẫn chưa có khả năng nhận thức đúng đắn, và chúng sẽ học từ cha mẹ. Chúng sẽ làm theo sự chỉ bảo của cha mẹ. Nếu bà lừa dối thằng bé, sau đó bà sẽ dạy thằng bé cách lừa dối. Nếu người mẹ mà lừa dối một đứa trẻ, thì đứa trẻ đó sẽ không còn tin mẹ nó nữa”. Cũng lại là một câu chuyện về việc “thịt lợn” cho con để dạy về chữ “Tín” khác. Thưở nhỏ mẹ Mạnh Tử đã vì môi trường tốt cho ông mà đổi nhà liên tục cho tới khi đến gần một trường học cũng là để ông đua bạn học tập lễ phép. Một hôm, Mạnh Tử thấy nhà hàng xóm giết lợn, về hỏi mẹ “Người ta giết lợn làm gì thế?”. Bà mẹ nói đùa “Để cho con ăn đấy”. Nói xong, bà nghĩ lại, hối rằng “Ta nói nhỡ mồm rồi. Con ta thơ ấu, trí thức mới mở mang mà ta nói dối nó, thì chẳng ra ta dạy nó nói dối hay sao?”. Rồi bà đi mua thịt lợn, đem về cho con ăn thật. Người xưa coi trọng chữ Tín trong giáo dục như vậy, nên việc dạy dỗ các em nhỏ nhất định không thể đại khái, dễ dãi trong việc lấy ví dụ, nói chơi, nói đùa với trẻ. Ảnh Pinterest Người xưa coi trọng chữ Tín trong giáo dục như vậy, nên việc dạy dỗ các em nhỏ nhất định không thể đại khái, dễ dãi trong việc lấy ví dụ, nói chơi, nói đùa với trẻ. Ngày nay rất nhiều bậc phụ huynh hay người nhà các em nhỏ thường hay trêu đùa các bé, lời nói xem ra chỉ là bông đùa vì trẻ con cả tin, nhưng tác dụng của một vài lần nói như vậy có thể ăn sâu trong suy nghĩ các em nhỏ, khiến chúng thấy việc buông lời thật không cần phải có trách nhiệm trong đó, thích sao thì nói chơi vậy thôi. Rất dễ để bắt gặp những câu nói thiếu trách nhiệm của người lớn vô tình có thể khiến trẻ thật sự tổn thương và khắc sâu trong tâm trí. Ví như nhiều lần cơ quan tôi có đồng nghiệp đưa con nhỏ tới trong khi trường cháu nghỉ học. Em bé rất đáng yêu khiến các cô chú đều rất cưng nựng và hay trêu chọc. Bé bám mẹ, nên trong khi mẹ đang đi lấy cơm cho cháu thì cháu khóc, các cô thấy vậy lại trêu thêm “Thôi chết rồi, mẹ đi đâu rồi, mẹ đi chơi rồi, bỏ con ở đây rồi, về nhà với cô nhé!….”. Những lời xem ra vô thưởng vô phạt nhưng quả thật là sự dối lừa xảy ra thường xuyên xung quanh những em bé ngây thơ, trong sáng sẽ để lại những ảnh hưởng đôi khi không thể vãn hồi. Hàng xóm nhà tôi có gia đình nọ, bố mẹ thường xuyên đi làm bận nên cháu bé ở với bà ngoại. Bà vì để dỗ dành cháu nên hay nghĩ ra những cách đối phó không chân thật. Ví như vì cháu muốn ăn thêm kẹo nhưng bà không cho thì lại nói “con mèo ăn hết rồi”. Lời nói bâng quơ đó cuối cùng cũng không có phải là để gió cuốn đi mà nó quay trở lại với chính bà khi có lần cháu bé vì thèm ăn thịt rán quá nên ăn hết phần của bà, đến lúc bà hỏi thì cháu thưa rằng “con mèo ăn hết của bà rồi bà ạ!”. Khổng Tử nói “Vô tín nhi bất lập”, ý nói rằng, người mà không giữ chữ Tín thì sao có chỗ sinh tồn. Chữ Tín vì sao lại quan trọng, nó không chỉ là cơ sở thiết lập niềm tin trong các mối quan hệ mà người ta đôi khi đã bỏ qua mất một ý nghĩa cũng quan trọng không kém của chữ Tín. Đã làm người trên đời, nhất định phải trung thực không chỉ với người khác mà với chính bản thân mình. Chỉ khi chúng ta trung thực với bản thân, nhìn nhận được đúng về con người mình thì mới có thể phấn đấu cải thiện được nó. Nhận thức được bản thân là một loại trí huệ, một loại tự tại, muốn thế thì phải trước tiên phải có cái nhìn trung thực. Tín không chỉ để cho người khác tin bạn, mà còn là để bạn tin mình, tin người và từ đó có niềm tin vào cuộc sống. Quay trở lại quan điểm giáo dục phải trực quan sinh động từ chính ví dụ người thật việc thật xung quanh đứa trẻ của Mạnh Tử. Một câu chuyện khác về người mẹ vĩ đại của ông có thể sẽ cho bạn một cái nhìn cụ thể hơn và truyền cảm hứng trong việc dạy dỗ con cái. Cách giáo dục quý báu của người mẹ đã góp một phần lớn trong việc hình thành con đường tự học sau này của Mạnh Tử. Ảnh Có một hôm Mạnh Tử đang đi học, bỏ học về nhà chơi. Mẹ ông đang ngồi dệt bên khung cửi, trông thấy, liền cầm dao cắt đứt tấm vải đang dệt trên khung, mà nói rằng “Con đang đi học mà bỏ học, thì cũng như ta đang dệt tấm vải này mà cắt đứt đi vậy”. Từ hôm đó, Mạnh Tử học tập rất chuyên cần. Rồi về sau thành một bậc đại hiền. Chắc chắn công giáo dục quý báu của người mẹ đã góp một phần lớn trong việc hình thành con đường tự học sau này của Mạnh Tử. Người ta vẫn nói người mẹ là người thầy đầu tiên của trẻ nhỏ, nên người mẹ phải biết cách dạy con từ khi còn thơ dại. Chính cái buổi ban đầu ấy mới là cái buổi khó khăn, bởi từng hành động nhỏ nhất cũng có thể ảnh hưởng lâu dài tới việc hình thành nhân cách một con người sau này. Và việc giáo dục con nhỏ hiệu quả nhất chính là từ tấm gương của bản thân người làm cha làm mẹ, những người hàng ngày em bé tiếp xúc cùng và nhìn vào đó để hình thành nhân sinh quan của mình. Thế nên, một khi bạn sinh con ra, hãy nhớ rằng chính là từ lúc đó, bạn bắt đầu đi trên hành trình làm một người tốt điển hình để con cái nhìn vào, sẽ không có những lúc nghỉ ngơi thư giãn, bởi giáo dục một con người là việc nghiêm túc phi thường, là việc liên quan tới tu dưỡng chính bản thân bạn từng thời từng khắc. Nguyễn Linh Họ là người để ta mãi ghi nhớ câu cù lao chín chữ ghi lòng con ơi” – SINH, CÚC, PHỦ, SÚC, TRƯỞNG, DỤC, CỐ, PHỤC, PHÚC. Ý nghĩa của 9 chữ đó như sau * SINH là sinh đẻ * CÚC là đùm bọc * PHỦ là vỗ về * SÚC là cho bú mớm * TRƯỞNG là nuôi nấng, bồi bổ để con khôn lớn trưởng thành * DỤC là dạy bảo điều hay lẽ phải * CỐ là theo dõi săn sóc * PHỤC là khuyên răn, giáo dục * PHÚC là che chở, giữ gìn. Hàng năm, cứ đến dịp 20-11, chúng ta lại bận bịu với những món quà tri ân đến các thầy cô giáo – những người đã và đang trang bị những kiến thức để ta đến với tiếp cận với nền văn minh rộng lớn của nhân loại. Tuy nhiên, ít ai có thể nhớ rằng, Cha mẹ Người thầy đầu tiên, và họ cũng xứng đáng được tôn vinh trong ngày lễ đặc biệt này. Cha mẹ chính là người Thầy đầu tiên Từ lúc sanh ra, bước chân đầu tiên, câu nói đầu tiên, bài tập viết đầu tiên luôn có hình bóng cha mẹ của chúng ta ở đó. Cha mẹ là những người dạy cho ta những câu nói bi bô đầu tiên Ba ơi, mẹ ơi,…’, uốn nắn từng câu từng chữ, dạy ta phải biết vâng, dạ với người lớn, dịu dàng với em nhỏ, dạy ta nói xin lỗi’ mỗi khi làm sai và cảm ơn’ mỗi khi nhận được sự giúp đỡ. Những bài học làm người đầu tiên, nếu không có cha mẹ, sẽ chẳng ai dạy ta điều đó, cha mẹ chính là người thầy đầu tiên của mỗi con người. Cha mẹ chính là người dạy cho ta biết thế nào là thiện – ác qua những câu chuyện cổ tích, họ dạy phải yêu thương những người người có hoàn cảnh khó khăn, không xa lánh những người có bệnh hiểm nghèo, đùm bọc những người thiệt thòi trong cuộc sống, biết tự phân biệt đâu là đúng, là sai, biết đứng ra bảo vệ lẽ phải, luôn sống hết mình vì mơ ước và đam mê và tránh xa những cám dỗ của cuộc đời. Cha mẹ là người dù ta có trưởng thành, khi gặp khó khăn vẫn có thể đến bên để học những kinh nghiệm sống, những lời khuyên và những hỗ trợ mãi mãi. Và dạy con mọi điều trong cuộc sống Cha mẹ cũng chính là những người dạy ta phải biết khiêm tốn, phải biết kiên trì chờ đợi thời cơ, biết khi nào cần phải nhịn’ để nhận điều lành’ nhưng cũng phải biết vùng lên khi cần, không được vội vàng hấp tấp nhưng cũng không được lề mề, chậm chạp. Cha mẹ dạy phải lấy chữ nhẫn’ làm đầu, chữ tâm’ làm gốc để ta có thể sống tốt trong cuộc sống về sau. Cả cuộc đời cha mẹ luôn đau đáu hai chữ dạy con’, làm sao để con sau này có cuộc sống no đủ, vẹn tròn, dù có lớn đến đâu, con cái vẫn cần được cha mẹ ở bên chỉ bảo, răn dạy, học không bao giờ là thừa và học từ mẹ cha cũng không bao giờ là đủ. Cha mẹ chính là người thầy suốt đời của con cái. Ngày nhà giáo Việt Nam 20/11, xin tôn vinh và tri ân cho những ai đang làm cha, làm mẹ, những người được coi là người thầy đầu tiên và suốt đời của con.

cha mẹ là người thầy đầu tiên của con